Trung Ngôn Nghịch Nhĩ – Thơ Hoàn Vũ
“ Trung ngôn nghịch nhĩ.”
Giê Su đích thực là người,
Biết ăn biết uống biết cười biết yêu.
Tình yêu cuồng nhiệt,thật nhiều
Quá yêu siêu hot thiếu điều cuồng điên.
Yêu không trách,chỉ u phiền.
Yêu không lạm dụng chức quyền lợi danh.
Yêu không oán hận tranh giành.
Yêu cho đi hết không tranh phần mình.
Thế tại sao bị đóng đinh
Lòng yêu như thế lại sinh oán thù.
Lời tồn tại đến mãi thiên thu,
Con đường SỰ THẬT dẫu dù gian nan.
Lòng yêu cương nghị vẹn toàn,
Thực thi CHÂN LÝ dẫu ngàn đắng cay.
Philato đã rửa tay,
Phân bua né nói việc này vô can.
Biết Giê su bị hàm oan,
Ghét vì“Nghịch nhĩ”mưu bàn giết đi.
Để rồi truyền lệnh thực thi.
Giết treo Thập Tự chỉ vì “trung ngôn”.
Bao phen Chúa đã ôn tồn,
Kinh sư biệt phái vẫn còn quanh đây.
“Cẩn tắc vô náy”bọn này.
“Nói đàng làm nẻo” chẳng hay ho gì.
Xin cho con biết thực thi,
Quyết theo Chân Lý dâu gì cũng cam.
Hoàn Vũ
Leave a Reply
Want to join the discussion?Feel free to contribute!