Thơ Tuần Chúa Nhật V Mùa Chay năm A 2023

Ga 11,1-45.

      Một người đau nặng nằm nhà

La-da-rô ở Bê-ta-ni-a tên làng.

      Một căn nhà nhỏ khang trang,

Sống cùng chị cả tên nàng Mac-ta.

      Chị em thứ gọi Ma-ri-a,

Ma-ri-a cũng chính là về sau.

      Đổ lên chân Chúa binh dầu,

Loại dầu đắt giá,chị nào quản chi.

      Xức dầu thơm chị đoạn thì,

Tóc dùng lau sạch bụi khi đi đường.

      Hai cô chị đã cậy nương,

Nhờ người thưa Chúa xót thương em mình.

      Thưa Thầy hoan cảnh nhân sinh,

Ngươi Thầy thương mến bệnh tình hiểm nguy.

      Vừa nghe Chúa bảo rằng thì :

Bệnh không đến nỗi chết. Khi dịp này.

      Qua nhân sinh cứu tử đây,

Vinh quang chói lọi giãi bày muôn phương.

      Tuy nhiên bối cảnh hiện trường,

Chưa đi ngay dẫu tình thương dạt dào.

      Tại nơi đang ở khoan vào,

Thêm hai ngày nữa.Rồi nào ta đi.

      Cùng môn đệ đến Giu-đê,

Các môn đệ nhắc lại về mới đây.

      Họ tìm ném đá vào Thầy,

Do người Do-Thái lòng đầy kiêu căng.

      Mà Thầy còn đến đó chăng ?

Chúa Giê-su trả lời rằng : chẳng nao.

      Ngày mười hai tiếng đó sao,

Mặt trời sáng tỏ lẽ nào vấp nguy.

      Kẻ đi trong tối ắt thì,

Dễ dàng vấp ngã bởi vì tối tăm.

      Nói xong Chúa đã nhiệt tâm,

Nỗi niềm cảm xúc mức tầm dâng cao.

      Nói cùng môn đệ nào mau,

La-da-rô bạn ta nào xá chi.

      Anh ta đang ngủ li bì,

Tông đồ nghe ngủ, nghĩ suy luận rằng :

      Ngủ ngon sức khỏe sẽ tăng,

Nhưng theo ý Chúa ngủ hằng ngàn thu.

      Bấy giờ Chúa giải nghĩa cho :

La-gia-rô đã chết. Giờ lâm chung.

      Mừng cho bạn hữu chẳng cùng,

Với Thầy hiện diện trùng phùng nguyện xin.

      Giờ này chứng tỏ lòng tin,

Thôi nào ta hãy lặng im đến nhà.

      Tô-ma,các bạn đi ra

Tô-ma tên tục gọi là Đi-đy-mô.

      Nói cùng các bạn đừng lo,

Cứ đi dẫu chết,chết cho danh Thầy.

      Đến nơi chôn đã bốn ngày,

Bê-ta-ni-a cách khoảng này ba cây.

      Đến Giê-ru-sa-lem quãng đường này.

Nhiều người Do-Thái đến đây chia buồn.

      Với hai cô giọt lệ tuôn,

Được tin Chúa đến dẫu buồn từ xa.

      Đón Người cô chị Mac-ta,

 Còn Ma-ri-a vẫn ở nhà không đi

      Mac-ta đã nói điều gì ,

Nếu Thầy có mặt trong khi lìa đời.

      Em con không chết Thầy ơi !

Nhưng giờ con biết Chúa Trời luôn nghe.

      Cha hằng đáp ứng chẳng nề,

Thầy xin Thiên Chúa sự gì cũng xong.

      Xin gì Cha cũng sẵn lòng,

Chúa Giê-su xác quyết trong điều này.

      Mai sau sẽ có một ngày,

Em con sống lại sự này tin không?

      Con luôn tin tưởng trong lòng,

Em con sống lại cánh chung vào thời.

      Chúa Giê-su đã phán lời,

Ta là sự sống đời đời trường sinh.

      Cùng là sống lại điển hình,

Ai tin dù chết quá trình lâu mau.

      Hoàn sinh dẫu vắn hay lâu,

Sống và tin tưởng phó trao cho Thầy.

      Dẫu xưa cùng thể như nay,

Không bao giờ chết điều này tin không ?

      Mac-ta đáp lại thật lòng,

Thưa Thầy con vẫn đợi trông tin Thầy.

      Đức Ki-Tô trực diện đây,

Là con Thiên Chúa hiện nay giáng trần.

      Nói xong cô đã đích thân,

Gọi Ma-ri-a nói nhỏ, phần chỉ kia.

      Nhìn Thầy đang đến rồi kìa,

Theo tay em chỉ đàng kia nhanh vào.

      Nghe xong lòng thấy nao nao,

Chạy ra đón Chúa nghẹn ngào mừng vui.

      Đầu làng tuy đã tới nơi,

Chưa vào qua ngưỡng cửa đời nhà cô.

      Đứng nơi Mac-ta đón chờ,

Những người Do-Thái hiện giờ ở trong.

      Với Ma-ri-a tỏ nỗi lòng,

Thấy cô vội vã long đong cớ gì.

      Chạy theo họ tưởng cô đi,

Khóc em ngoài mộ đợi khi đến gần.

      Chị em gặp Chúa đích thân,

Đến thăm chị phục dưới chân nghẹn ngào.

      Nếu Thầy có mặt đúng vào,

Giờ em hấp hối lẽ nào tử vong.

      Người Do-Thái cũng cảm lòng,

Thấy cô than khóc ứa dòng lệ rơi.

      Cảm thương Chúa cũng nghẹn lời.

Lòng xao xuyến giữa cảnh đời thương đau..

      Hỏi xem chôn xác ở đâu ?

Họ mời Thầy đến ngõ hầu mà xem

      Mộ phần yên tĩnh êm đềm.

Chúa vừa nhìn thấy nỗi niềm xuyến xao.

      Trong lòng thổn thức lệ trào,

Người xem thấy nói : xiết bao thương tình.

      Vài người tỏ vẻ dể khinh,

Người mù cho thấy tinh nhanh lẽ nào.

      Cho anh sống lại xem sao ?

Lại phen thổn thức ứa trào lệ châu.

      Người đi vào mộ trong sâu,

Được che bởi phiến đá hầu bớt hôi.

      Chúa Giê-su cậy ít người,

Đến vần phiến đá che nơi cửa mồ.

      Mac-ta tỏ vẻ âu lo,

Bốn ngày trong mộ,đừng vô nặng mùi.

      Nào Thầy đã chẳng nói lời.

Nếu tin sẽ thấy sáng ngời vinh quang.

      Đá che đã được vần sang,

Hướng về trên chốn Thiên đàng nguyện xin.

      Ta ơn Cha đã đoái nhìn,

Nghe lời con nguyện , khấn xin mọi điều.

      Nhậm lời cầu của con yêu,

Nhưng vì dân tụ tập nhiều quanh đây .

      Việc con thực hiện hằng ngày

Do Cha phái đến thế này Cha ơi !

      Đăm chiêu miệng nói gọi mời.

La-da-rô hãy dậy dời ra dây.

      Tử nhân dậy bước ra ngay,

Nhưng vì vải cuốn mặt mày phủ khăn.

      Đức Giê-su bảo thiết cần,

Cởi khăn và vải anh dần bước đi.

      Số người chứng kiến hiện thì,

Ma-ri-Phúc âm qua thi ca hằng tuầna ,Do-Thái phạm vi trước mồ.

      Đã tin vào Đức Ki-tô,,

Nhiều người khác nữa xưa giờ hiện tin.

                     Hoàn Vũ.

 
0 replies

Leave a Reply

Want to join the discussion?
Feel free to contribute!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *