Chúa Nhật 10-05-2020, V phục Sinh, Năm A – Suy Niệm

SUY NIỆM

Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu

Ông Philipphê xin với Thầy Giêsu: “Xin cho chúng con thấy Chúa Cha” (Ga 14,8). Khao khát của ông cũng là khao khát của biết bao người, những người thiện chí không ngừng tìm kiếm Thiên Chúa, Ðấng mà họ gọi bằng những tên khác nhau: Ðấng Tối Cao, Ðấng Tuyệt Ðối, Ðấng vượt trên mọi danh…Con người muốn bắc một nhịp cầu với Ðấng siêu việt, muốn có cảm nghiệm và tương quan với Tạo Hóa.

Thiên Chúa đã đáp lại khát vọng Ngài gieo nơi lòng người khi cho Con Một Ngài làm người, ở giữa chúng ta. Nơi Ðức Giêsu Kitô, chúng ta gặp được Thiên Chúa, dễ gần, dễ thấy, dễ quen. Thiên Chúa đâu chỉ ở nơi cao thẳm ngàn trùng, Thiên Chúa hiện diện nơi con người Ðức Giêsu khiêm hạ. Giữa Ngài và Thiên Chúa Cha có một gắn bó lạ lùng đến nỗi Ðức Giêsu dám nói: “Ai biết Thầy là biết Cha” (14,7) “Ai thấy Thầy là thấy Cha” (14,9) vì “Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy”(14,10). Lời nói và việc làm của Ðức Giêsu

chính là lời nói và việc làm của Thiên Chúa (14,10). Toàn bộ cuộc đời Ðức Giêsu được Cha chiếm ngự. Ngài như tấm gương trong suốt, phản chiếu khuôn mặt và trái tim Thiên Chúa, đầy nhân ái và bao dung với hết mọi người. Làm Kitô hữu là làm người như Ðức Giêsu Kitô, là trở nên một Giêsu khác cho con người hôm nay, là ước ao nói được rằng: “Ai biết tôi là biết Ðức Kitô, ai thấy tôi là thấy Ðức Kitô.” Như thế cũng là biết và thấy Thiên Chúa. 

“Xin cho chúng con thấy Chúa Cha” Xin dẫn chúng con đến gặp Thiên Chúa Cha. Ðức Giêsu không phải chỉ là người đưa đường dẫn lối; Ngài tự nhận mình là Con Ðường, thậm chí là Con Ðường độc nhất dẫn đến Cha: “Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy” (14,6). Mọi con đường cứu độ đều phải đi vào Con Ðường Giêsu. “Thiên Chúa không ban một danh nào khác dưới bầu trời, để nhờ danh đó mà chúng ta được ơn cứu độ” (Cv 4,12). Nhân loại được cứu độ nhờ Danh Ðức Giêsu, kể cả những ai không biết Ngài – tuy không do lỗi của họ – nhưng đã sống theo những đòi hỏi của lương tâm.

Ðức Giêsu đã về với Chúa Cha trong vinh quang phục sinh, sau khi đã sống một đời yêu thương tự hiến. Cuộc đời Ðức Giêsu trở thành con đường cho chúng ta đi. Khi chiêm ngắm Ngài trong Tin Mừng, chúng ta biết mình phải nghĩ gì, nói gì, làm gì. Khi đi vào Con Ðường Giêsu, chúng ta cũng trở nên nẻo đường cho con người hôm nay, nẻo đường dẫn đến Giêsu.


REFLECTION FOR YOUNG PEOPLE

by Lisa-Marie Calderone-Stewart

Jesus is the front door. Anyone else sneaking around, climbing fences, going through the back door, or doing anything in secret means trouble. Be upfront, do what you do in broad daylight, and it is usually the right thing. You are proud of what you do when it is the right thing. If you are sneaking because you do not want to get caught, you are probably doing something wrong! Doing the right thing brings abundant life! Doing wrong things can hurt your ability to enjoy life abundantly.

What is ‘abundant life’ or ‘life to the full’? Do you think you can get it through Jesus? Do you think you can get it sneaking around, trying back doors, and climbing over fences? Why or why not?

Sheep pretty much follow the crowd. Not too many sheep are ‘individuals’. Being an individual is fine, especially when the crowd is not a good bunch to follow. But following the crowd can be fine too, especially when the crowd is a fine crowd and is doing good things.

Are you usually an individual? Or do you prefer to follow the crowd? Give an example of when you have been either an individual or a crowd follower.

How can you tell if someone who wants you to follow them is really following the way of Jesus?  (From Liturgy Help)

 

0 replies

Leave a Reply

Want to join the discussion?
Feel free to contribute!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *