Chúa Nhật XIII Thường Niên 02-07-2017
Jos. Vinc. Ngọc Biển
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta đi vào mối tương quan với Thiên Chúa cách sống động.
Hành trình này có thể được ví như một hành trình đức tin. Đức tin ấy được chứng minh bằng những việc thực thi đức ái, từ bỏ tội lỗi để sống cho Thiên Chúa.
Chúng ta không thể nói rằng: đức tin của tôi chỉ cần được ghi trong sổ Rửa Tội; đức tin của tôi cũng chỉ cần ở trong nhà thờ; hay đức tin của tôi chẳng cần phải tỏ lộ ra bên ngoài.
Không! Nói như thế là tự mâu thuẫn, không nền tảng và vu vơ, chẳng khác gì người xây nhà mình trên nền cát, bởi vì: “Đức tin không có việc làm là đức tin chết” (Gc 2, 26. ); hay như thánh Gioan nói: “Người anh em chúng ta nhìn thấy mà không yêu mến, thì làm sao yêu mến Thiên Chúa là Đấng ta không thấy?” (x. 1 Ga 4, 20)
Đức tin mà chúng ta được đón nhận phải đưa chúng ta vào trong sự sống mới của Đức Kitô, mà sự sống mới của Đức Kitô chính là vâng lời Chúa Cha tuyệt đối và yêu con người đến cùng.
Như vậy, nếu ta nói mình là môn đệ, là người thuộc về Đức Kitô mà ta không lắng nghe Lời Chúa, hay lắng nghe xong rồi bỏ, hoặc nghe một đàng làm một nẻo… thì chúng ta không khác gì hạt giống gieo bên vệ đường, bụi gai, sỏi đá.
Hay nếu nói là người đi theo Chúa, mà ta không mang trong mình tâm tư của Chúa, đó là từ bi, nhân hậu, bao dung, tha thứ, liên đới, nhất là thi hành bác ái dối với người nghèo, bảo vệ người cô thế cô thân, bênh vực cho công bằng, sống sự thật…thì chúng ta có khác gì những Pharisêu giả hình thời xưa đâu?
Mong sao, Lời Đức Giêsu dạy khi xưa : “Mỗi lần các ngươi làm cho một người nhỏ bé nhất của Ta đây, là các ngươi làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40), sẽ được chúng ta ý thức và mau mắn thi hành trong lòng mến, để sau này, chúng ta được Thiên Chúa trọng thưởng trên Thiên Đàng.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con biết yêu thương anh chị em chúng con bằng tình yêu chân thành và đầy lòng mến. Xin cũng ban cho chúng con biết sống xứng đáng là con cái Chúa khi chúng con biết đi theo đường lối của Thiên Chúa trong ánh sáng và chân lý. Amen.
=================
LIVING WORDS
The gospel for today can be a difficult one to hear. It calls us to place our discipleship before our loyalty to family and even before our own life. It is important to place this passage in the broader context of not only the chapter in which it sits, but also within the gospel as a whole.
Today’s passage appears at the conclusion of Chapter 10 in the Gospel of Matthew. The entire chapter deals with the commissioning and sending out of the disciples to ‘proclaim the gospel, heal the sick, raise the dead, cleanse those who have leprosy and drive out demons.’ (Mt 10:8) The previous chapter concludes with the words, ‘The harvest is plentiful but the workers are few. Ask the Lord of the harvest, therefore, to send out workers into his harvest field.’ (Mt 9:37-38) Chapter 10 is a response to this call. Jesus sends the disciples to ‘work the harvest’ through proclamation, healing and exorcism.
At the end of the chapter, having spelt out all the difficulties a disciple must face, Jesus assures them that even the smallest act of welcoming the disciple will be rewarded.
It’s also important to understand that the Jewish audience of the Gospel of Matthew found themselves under increasing persecution and there was often division within families between those holding to orthodox Jewish beliefs and those following the new Christian way. For some early Christians, there was the very real choice to be made between following their faith and remaining loyal to family. The Gospel of Matthew repeatedly affirms Jesus as the promised Jewish messiah; as the fulfilment of Jewish prophecy. For early followers of the Christian way, this difficult message about being a follower was in the context of an affirmation that the message of Jesus was deeply grounded in their Jewish faith.
Greg Sunter from Liturgical help