Chúa Nhật 23-06-2019, XII Thường Niên Năm C – Suy Niệm
SUY NIỆM
Một trận động đất kinh hoàng đã xảy ra tại Arménie hổi tháng 12 năm 1987. Trong số hàng ngàn người bị chôn vùi dưới đống gạch vụn, co hai mẹ con bà Suzana. Cả hai may mắn lọt vào một khoảng trống nhỏ, nên còn sống sót. Tất cả lương thực của họ chỉ là một hũ mứt, nhưng chẳng mấy chốc, hũ mứt cũng hết. Lúc đó cô con gái mới bốn tuổi đã kêu lên: Mẹ ơi, con khát quá, mẹ cho con uống nước nhé. Người mẹ lúng túng, biết tìm đâu cho ra nước bây giờ. Một ý nghĩ táo bạo bỗng nảy sinh trong đầu óc bà, đó là phải lấy những giọt máu cuối cùng của mình cho con uống, để cầm cự với tử thần. Bà tìm được một mảnh kính vỡ, cắt đầu ngón tay và bảo con mút. Đứa bé mút những giọt máu từ đầu ngón tay của người mẹ. Sau khi hai mẹ con được cứu sống, người mẹ kể lại rằng: Lúc bấy giờ tôi chỉ có một ý nghĩ, đó là phải làm thế nào cho con tôi được sống.
Với chúng ta cũng vậy. Trong suốt cuộc đời trần gian, Chúa Giêsu cũng chỉ có một ý nghĩ, cũng chỉ có một mục đích, đó là phải làm thế nào cho chúng ta được sống, không phải chỉ sự sống phần xác, mà còn là sự sống phần hồn. Chính vì sự sống phần hồn của chúng ta, mà Ngài đã chấp nhận cái chết tủi nhục trên thập giá, để cứu chuộc chúng ta. Và hơn thế nữa, Ngài còn thiết lập bí tích Thánh Thể, để làm của ăn nuôi sống linh hồn chúng ta và để ở cùng chúng ta mọi ngày cho đến tận thế, bởi vì hiện nay với bí tích Thánh Thể và với Thánh Lễ được cử hành, hy lễ tiến dâng lên Chúa Cha và của ăn trao ban cho chúng ta không ngừng được tiếp diễn.
…
Trong Thánh Lễ, không phải chỉ có vai trò của vị chủ tế, mà hơn thế nữa, vai trò của người tín hữu cũng không kém phần quan trọng. Họ không phải chỉ xem lễ, như một khán giả xem đá bóng, xem cải lương, nhưng họ tham dự và cùng cử hành Thánh Lễ. Nói cho cùng, chẳng có hai Thánh Lễ giống hệt nhau, vì chính cuộc sống của người tham dự đã thay đổi.
Mỗi Thánh Lễ, tôi cảm thấy có một điều gì đó cần thống hối cách đặc biệt. Mỗi Thánh Lễ, tôi cảm thấy mình muốn đặt trên đĩa thánh một chút cố gắng, một chút đau khồ, một chút ước mơ riêng tư của tôi. Tôi không dự lễ với đôi bàn tay trắng, nhưng tôi dự lễ với lễ vật của riêng tôi. Lễ vật ấy là chính cuộc đời tôi.
Đồng thời trong Thánh Lễ, lời Chúa tác động trên tôi, rồi mỗi khi lên rước lễ, tôi nhớ rằng Ngài đã trở nên tấm bánh được bẻ ra cho tôi, thì tôi cũng phải trở nên tấm bánh được bẻ ra cho anh em tôi. Thánh Lễ sẽ không nhàm chán, khi chúng ta biết nối dài Thánh Lễ trong cuộc sống. Và mỗi khi tham dự Thánh Lễ, chúng ta mang đến nơi bàn thờ của lễ xuất phát từ lòng cuộc đời mỗi người chúng ta. (Sưu tầm)
***** REFLECTION *****
Today, we celebrate the solemn feast of Corpus Christi. It is three feasts in one: the feast of the Eucharistic sacrifice, the feast of the Sacrament of the Eucharist and the feast of the Real Presence of Jesus in this Sacrament. Corpus Christi is a doctrinal feast established for three purposes: 1) to give God collective thanks for Christ’s abiding presence with us in the Eucharist and to honor Him there; 2) to instruct the people in the Mystery, Faith and devotion surrounding the Eucharist, and 3) to teach us to appreciate and make use of the great gift of the Holy Eucharist, both as a Sacrament and as a sacrifice. In the three-year cycle of the Sunday liturgy, there is a different theme each year for this Feast of the Body and Blood of Christ. In Cycle A the theme is the Eucharist as our food and drink; in Cycle B the emphasis is on the Eucharist as the sign of the covenant; and in Cycle C the theme focuses on the priesthood of Jesus. Although we celebrate the institution of the Holy Eucharist on Holy Thursday, the Church wants to emphasize its importance by a special feast, formerly called “Corpus Christi.” It was Pope Urban IV who first extended the feast to the universal Church. This is one of the few feasts left in which we observe a procession and a sung “Sequence.”
The historical development: Today’s celebration of the Body and Blood of the Lord originated in the Diocese of Liege in 1246 as the feast of Corpus Christi. In the reforms of Vatican II, Corpus Christi was joined with the feast of the Precious Blood (July 1) to become the Solemnity of the Body and Blood of the Lord. We celebrate today Christ’s gift to us of the Eucharist, the source and summit of our life together as the Church. The Council of Trent (1545 to 1563), declared that we must honor Our Lord Jesus Christ in the Holy Eucharist publicly so that those who observed the faith of Catholics in the Most Holy Eucharist might be attracted to the Eucharistic Lord and believe in the Divinity of Our Lord Jesus Christ, present in this great Sacrament.
Leave a Reply
Want to join the discussion?Feel free to contribute!